Nếu ai đã từng đọc qua cuốn “Muôn kiếp nhân sinh” tập 1 của Nguyên Phong thì đều biết đến thời kỳ những người Atlantis, với tập tục ngẫu phối. Diễn dịch dễ hiểu là con cái nào cũng có thể ngủ với con đực nào mà không cần phải ghép đôi, lên phường ký giấy đăng ký kết hôn hay đánh ghen quay clip, cũng không cần phải ra toà để ly hôn, chia tài sản. Con người thời kỳ đó sống đúng với bản năng, bản năng này thuộc về con vật.
Tôi còn nhớ thầy Trần Việt Quân có phản bác cái câu “Nhân chi sơ tính bản thiện”, hay cái câu “Trẻ con là tờ giấy trắng”, rằng là: trẻ con sinh ra là tờ giấy đen, đen kịt luôn, và các bạn cứ để nguyên vậy mà không giáo dục xem, thế giới này sẽ như thế nào. Tôi giật mình vì đúng là xưa nay chúng ta cứ đinh ninh là trẻ con là tờ giấy trắng thật, chúng chẳng có gì ngoài những gì chúng ta nhồi nhét và giáo dục. Chúng ta sai lầm ở chỗ đó. Trẻ sinh ra với đầy đủ bản năng của tham, sân, si. Và về chuyện mà chúng ta đang bàn ở đây, nếu để một đứa trẻ bản năng, chung thuỷ là điều không tồn tại.
Đi sâu hơn về sinh lý con người. Giống đực với hormone giới tính của mình, luôn tìm mọi cách để mạnh mẽ, để chiếm cảm tình của con cái, và mục đích cuối cùng là chinh phục được con cái. Nhưng không phải 1 con mà là nhiều con. Chinh phục xong rồi thì sao, thì truyền giống chứ sao. Đấy là bản năng gốc. Còn con cái thì sao, sẽ luôn tìm mọi cách để đẹp - theo cách nói bây giờ, và chính xác về mặt sinh lý là hấp dẫn con đực. Và lại tương tự, không phải hấp dẫn 1 con đực mà là hấp dẫn nhiều con đực. Để làm gì nữa, để có nhiều lựa chọn nguồn gen để sinh sản. Phụ nữ thời nay vẫn hay tuyên bố những câu đại loại như: tao đẹp, không phải để chồng ngắm, vậy để ai ngắm, là để những con đực khác cũng phải thèm muốn và xuýt xoa muốn truyền giống. Không phải ai cũng nghĩ như vậy, tôi cam đoan là vậy. Hầu hết những người muốn mình đẹp, không nghĩ như vậy, nhưng ý nghĩ ấy xuất phát từ cái bản năng ấy của loài người. Một người phụ nữ đoan chính vẫn muốn được người khác khen đẹp hoặc chí ít là công nhận mình đẹp. Phụ nữ khoe thân thì gần hơn với bản năng ấy, tuy rằng họ có thể không nghĩ đến nguyên nhân sâu xa ở trên.
Bởi vậy, ở xã hội sơ khai, chuyện tình dục tự do và không chung thuỷ là đương nhiên.
Ở xã hội hiện đại, người ta đề cao cái tôi cá nhân, đề cao bản năng thì xã hội đó cũng có tình dục tự do, và tình dục tự do thì không chung thuỷ. Những cặp vợ chồng mà Tây hoá, tuyên bố ngay từ đầu là: tình dục tự do, có thể ngủ với ai mà người đó thích, không cần ràng buộc gì; mới nghe qua thì rõ ràng là cấp tiến, là hiện đại, là tây hoá, nhưng không sớm thì muộn cũng sẽ ly hôn. Nhiều chị em phụ nữ nông thôn còn mạnh miệng tuyên bố với chồng: anh làm gì thì làm, bóc bánh trả tiền cũng được, ăn vụng phải biết chùi mép, và quan trọng là không mang bệnh về cho vợ con. Rồi chị ta đi khoe với đám bạn rằng tao là phụ nữ hiện đại, không quản chồng con. Nhưng đâu biết rằng cái hoạ ly tán là cận kề ngay sau câu tuyên bố ấy.
Xã hội tiến hoá thì con người sống cộng sinh với nhau, có sự phân công lao động. Người thợ mộc có thể cả đời chỉ làm việc với gỗ mà vẫn có cơm ăn, áo mặc và có xe để đi, có dàn karaoke để hát mà không phải tự mình sản xuất ra tất cả mọi thứ của cuộc sống. Một nhà văn chỉ cầm cây bút hoặc ngồi nhà đánh máy tính vẫn có thể có được những món ăn ở nhà hàng với nguyên liệu từ bên kia bán cầu. Xã hội phân công, tức là từng người sẽ chuyên môn hoá. Mọi người phải dựa vào nhau để phân phối của cải, người này hưởng thụ thành quả của người khác dựa trên những đóng góp của mình khi tất cả có thể quy ra vật ngang giá là tiền - và tiền cũng đem mua được hầu hết những thứ có tồn tại trong xã hội.
Do dòng chảy lịch sử ấy, phụ nữ cần khoảng thời gian khoảng 3 năm để vừa mang thai vừa chăm con lúc nhỏ, nên nhu cầu về một người đàn ông gắn bó ít nhất trong khoảng thời gian đó để không phải vừa kẹp nách đứa con vừa lao động kiếm sống. Với nhu cầu này, con người cần ít nhất 3 năm chung thuỷ. Những người mẹ đơn thân dù lý giải theo cách nào đi nữa thì 3 năm này luôn thiệt thòi hơn những gia đình đủ thành phần.
Qua 3 năm ấy, các cặp vợ chồng có nhu cầu nuôi dưỡng đứa con có sự giáo dục đầy đủ, đủ vật chất và tình yêu thương, nên lúc này, ngoài nhu cầu tình dục và thể xác ra, các cặp vợ chồng gắn bó với nhau vì mục tiêu chung là cho thế hệ sau không có sai lầm, không có sản phẩm lỗi, lúc này người ta gọi là “sống với nhau vì nghĩa”. Nếu bản năng thắng, lại trở lại là “con”, nếu đạo đức thắng, thì tiếp tục là “người”. Có những người có địa vị xã hội, vì danh dự, vì sĩ diện, nên sống cái bản năng ấy một cách thậm thụt với vỏ bọc là “người”. Bên ngoài là người đàn ông của gia đình, chung thuỷ mẫu mực, nhưng vẫn thậm thụt ngoại tình hay đi đĩ điếm, bóc bánh trả tiền. Cuộc đấu tranh giữa bản năng và đạo đức chưa bao giờ ngưng nghỉ, chỉ là cách chúng ta dùng lý trí để cho bên nào thắng. Có những người, bản năng luôn luôn thắng, có những người lúc thắng lúc thua, có những người đạo đức luôn luôn thắng, có những người oái oăm thay, cả đời người đạo đức luôn thắng, nhưng phút thứ 90 thì mặc kệ cho bản năng thắng, họ chia tay nhau khi sắp đem chôn.
Chính xã hội, để tiến hoá và ổn định, nó cần các cặp đôi phải chung thuỷ, điều này trái ngược hẳn với cái bản năng luôn sôi sùng sục muốn phá rào để phạm quy. Sự giáo dục không ngừng nghỉ, các quy tắc xã hội, những chuẩn mực đạo đức uốn nắn lý trí con người phải làm sao cho đúng. Tôi vẫn thường nói với các học trò của mình: muốn chung thuỷ được thì phải có lý trí, có trí tuệ và đủ đạo đức. Những người luôn bị cảm xúc chi phối thường chịu thua khi cảm xúc mạnh mẽ của bản năng, trong những tình huống có đầy đủ yếu tố để phạm quy.
Cách chúng ta vài thế hệ, tại sao hồi đó các cặp đôi chung thuỷ? Vì những quan điểm xã hội, dư luận trong làng xã, vì hầu hết đều không lao động, sinh hoạt ra khỏi khu vực của làng xã, nên chịu sự chi phối của những dư luận, nên cho dù ngọn lửa của bản năng có bùng lên thì vẫn bị kìm nén bởi dư luận.
Ngày nay, khi vấn đề đi lại thuận tiện, sống xa quê, không bị thứ dư luận nào cụ thể và chật hẹp chi phối, bản năng có cơ hội để bùng lên. Giới trẻ sống buông thả mà không cảm thấy có lỗi, được truyền thông cổ xuý tự do và cái tôi, văn hoá bẩn xâm nhập nuôi dưỡng bản năng.
Khi bản năng trỗi dậy, phần con rẩt lớn, lúc này lý trí phải rất lớn, đạo đức phải rất lớn để kiểm soát. Quản trị cảm xúc nếu không quản trị được phần này thì cũng coi như vứt đi.
Chung thuỷ ở xã hội ngày nay giống như đi trên dây, bản năng và cạm bẫy ở phía dưới, phần để giữ cho con người thăng bằng là lý trí, trí tuệ và đạo đức. Chỉ cần mất cân bằng là rơi xuống hố và không có cơ hội làm lại.
Bàn riêng về chuyện này, hầu hết đều để 1 tỉ lệ nào đó, người thì lệch phần con, người thì lệch về phần người, vì vậy hầu như không có chung thuỷ nếu tính ngoại tình tư tưởng cũng là một hình thái của ngoại tình. Vì vậy để chung thuỷ tuyệt đối, con người cần phải tu tập và đấu tranh với con quỷ “bản năng” trong mọi tình huống. Phụ nữ có giác quan rất nhạy bén. Nếu trong 1 cuộc liên hoan của công ty, trong bàn rượu có 1 anh chàng liếc mắt nhiều lần, họ cảm nhận được. Nếu họ đủ lý trí, họ sẽ sang bàn khác hoặc không để ép 1 chén rượu nào. Phụ nữ bớt tinh tế thì không nhận ra những ánh mắt thèm muốn. Phụ nữ không đủ lý trí thì cả nể và bị ép rượu. Rồi khi say xỉn, vào tình huống éo le, họ không còn chung thuỷ với chồng. Sự đã xong, họ khóc lóc là bị rơi vào hoàn cảnh, bị ép mà không hề hay biết, bla bla. Trí tuệ không đủ, đạo đức không đủ thì phụ nữ thường là nạn nhân, còn đàn ông thường là kẻ chủ mưu.
Có những người ngoại tình vì lý do: gia đình không hạnh phúc, người đối tác của mình không hiểu mình, không chiều chuộng mình. Rồi người ta lựa chọn ly hôn như là cách giải thoát khỏi địa ngục trần gian. Vì vậy, để có thể chung thuỷ một cách trọn vẹn, phải đến từ 2 phía, cả chồng và vợ. Đến từ 2 phía vẫn chưa đủ nếu chỉ có sự ngây thơ thiếu hiểu biết, thiếu bản lĩnh, thiếu nghị lực, thiếu quyết tâm.
Giải pháp cho vấn đề này, các thầy của tôi nói: cần phải có lời thề thuỷ chung. Tôi phản bác: tôi không tin những lời thề phát ra từ những người không có uy tín. Vậy là lời thề cũng chưa đủ, phải là lời thề từ người có tự trọng, có chữ tín, có tu tập, có hiểu biết, và dùng tất cả mọi thứ quý giá nhất để bảo vệ lời thề chung thuỷ.
Chia sẻ bài viết:
Severity: Notice
Message: Undefined offset: 1
Filename: includes/right.php
Line Number: 187